Khi tôi 16 tuổi, mẹ luôn tất bật chuyện nấu nướng dọn dẹp và chuẩn bị chu đáo cho tất cả mọi người. Tối nọ, sau cả ngày lao động vất vả, mẹ đặt đĩa trứng, xúc xích và những chiếc bánh mỳ quá lửa lên trước mặt ba tôi.
Tôi đã chờ đợi xem phản ứng của ba như thế nào, hẳn ông sẽ rất giận dữ. Tuy nhiên, tất cả những việc ông làm là lấy bánh mỳ bị cháy, quệt bơ mứt ăn với xúc xích từng miếng một và mỉm cười với mẹ. Sau đó ba quay sang hỏi tôi hôm nay đi học thế nào.
Khi tôi đứng dậy vào phòng học bài, tôi nghe tiếng mẹ nói xin lỗi ba vì làm bánh mỳ cháy. Và tôi sẽ không bao giờ có thể quên điều ba tôi nói: “Em yêu à, anh rất thích những chiếc bánh mỳ cháy”.
Tối muộn đó, ba vào giường hôn lên trán và chúc tôi ngủ ngon. Không kìm nén được, tôi liền hỏi ba rằng:
- Ba thực sự thích ăn những chiếc bánh bị cháy?
Ba ôm tôi vào lòng và nói:
- Mẹ của con đã phải làm việc rất vất vả cả ngày và mẹ có lẽ rất mệt. Bánh mỳ của mẹ có thể hơi cháy một chút cũng không sao mà con yêu! Con biết không, trong cuộc sống còn có rất nhiều thứ không hoàn hảo và chúng ta cũng vậy. Ba cũng không phải là người tốt nhất, có lúc ba đã quên ngày sinh nhật của mẹ, hay làm hỏng cái này cái kia giống như bất kỳ ai, nhưng mẹ con chưa bao giờ trách móc gì cả con à.
Đêm hôm đó tôi không ngủ. Tôi chỉ mong đêm qua thật nhanh để sáng mai tôi có thể nói với mẹ là tôi cũng thích ăn những chiếc bánh mỳ cháy đầy tình yêu của mẹ...